1 Cô-Rinh-Tô 15:29-38 Ban Dich 2011 (BD2011)

29. Nếu không, những người chịu báp-têm thay cho những người chết có hy vọng gì? Nếu những người chết không sống lại, thì tại sao họ chịu báp-têm thay cho những người chết?

30. Và tại sao chúng tôi phải đương đầu với nguy hiểm từng giờ?

31. Tôi chết mỗi ngày, thưa anh chị em; điều đó là thật đối với tôi như niềm hãnh diện của tôi về anh chị em trong Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, là thật vậy.

32. Nếu chỉ hy vọng nơi con người ở đời nầy mà thôi, thì tôi được lợi gì khi chiến đấu với những thú dữ ở Ê-phê-sô? Nếu người chết không sống lại thì,“Chúng ta hãy ăn, hãy uống, vì ngày mai chúng ta sẽ chết.”

33. Ðừng để bị mắc lừa: “Bạn bè xấu làm hư tính nết tốt.”

34. Hãy giác ngộ mà sống ngay lành, và đừng phạm tội nữa, vì có một số người sống như không biết gì về Ðức Chúa Trời. Tôi nói thế để anh chị em xấu hổ.

35. Nhưng có người sẽ hỏi, “Làm thể nào người chết sống lại? Họ lấy thân thể nào mà sống lại?”

36. Hỡi người khờ dại kia! Những gì bạn gieo xuống không được làm sống lại nếu không chết.

37. Những gì bạn gieo, không phải bạn gieo thân thể khi mọc lên sẽ có, mà chỉ là một hạt giống, chẳng hạn như hạt lúa mì hay hạt giống gì khác.

38. Ðức Chúa Trời ban cho nó một thân thể theo ý Ngài muốn; mỗi hạt giống mỗi thân thể riêng.

1 Cô-Rinh-Tô 15