4. Người nói tiếng lạ xây dựng chính mình, còn người nói tiên tri xây dựng hội thánh.
5. Dù tôi muốn tất cả anh chị em được ơn nói tiếng lạ, nhưng tôi càng mong muốn tất cả anh chị em được ơn nói tiên tri hơn. Người được ơn nói tiên tri cao trọng hơn người được ơn nói tiếng lạ, ngoại trừ có người thông giải, để hội thánh được xây dựng.
6. Bây giờ thưa anh chị em, nếu tôi đến với anh chị em và chỉ nói tiếng lạ, mà không nói cho anh chị em một sự mặc khải, hoặc một sự hiểu biết, hoặc một lời tiên tri, hoặc một sự dạy dỗ nào, thì tôi giúp ích được gì cho anh chị em chăng?
7. Các nhạc cụ không có sự sống cũng vậy, giống như ống sáo hoặc hạc cầm, nếu chúng không phát ra những âm thanh độc đáo riêng, làm sao người ta biết đó là tiếng sáo thổi hay hạc cầm đang trỗi khúc.
8. Nếu tiếng kèn thổi lên không rõ điệu, ai sẽ chuẩn bị ra trận?
9. Anh chị em cũng vậy, nếu miệng lưỡi anh chị em không phát âm những lời có thể hiểu được, ai biết anh chị em nói gì? Chẳng qua là nghe anh chị em nói líu lo thôi.
10. Hẳn nhiên trên thế giới nầy có nhiều ngôn ngữ, nhưng không ngôn ngữ nào không có ý nghĩa.
11. Nếu tôi không hiểu ý nghĩa của một ngôn ngữ, người nói ngôn ngữ ấy sẽ xem tôi là người ngoại quốc, và tôi cũng xem người ấy là người ngoại quốc.
12. Anh chị em cũng vậy, vì anh chị em nhiệt thành tìm kiếm các ân tứ thuộc linh, vậy hãy tìm kiếm cho nhiều để dùng xây dựng hội thánh.
13. Vậy người được ơn nói tiếng lạ hãy cầu nguyện để có người thông giải điều mình nói.
14. Vì nếu tôi cầu nguyện bằng tiếng lạ thì tâm linh tôi cầu nguyện, nhưng tâm trí tôi chẳng được kết quả gì.
15. Vậy tôi phải làm gì? Tôi sẽ cầu nguyện bằng tâm linh và tôi cũng cầu nguyện bằng tâm trí; tôi sẽ ca ngợi bằng tâm linh và tôi cũng ca ngợi bằng tâm trí.
16. Nếu không, khi bạn chúc tụng bằng tâm linh, làm sao một người không biết ngồi nghe có thể nói “A-men” về những lời bạn cảm tạ, khi người ấy không hiểu bạn nói gì?