16. Nếu tai nói, “Vì tôi không phải là mắt, tôi không thuộc về thân,” có phải vì thế mà tai không là một phần trong thân chăng?
17. Nếu cả thân là mắt thì làm sao nghe? Nếu cả thân là tai thì làm sao ngửi?
18. Nhưng Ðức Chúa Trời đã sắp đặt các bộ phận trong thân, cái nào vào việc nấy theo ý Ngài muốn.
19. Nếu tất cả là một bộ phận thì thân ở đâu?
20. Thế thì có nhiều bộ phận, nhưng chỉ có một thân.
21. Mắt không thể nói với tay rằng, “Tôi không cần đến bạn,” hay đầu cũng không thể nói với chân rằng, “Tôi không cần các bạn.”
22. Ngược lại, những bộ phận nào trong thân tưởng là yếu hơn lại là cần thiết.
23. Những bộ phận nào trong thân chúng ta nghĩ là tầm thường, chúng ta phải đối xử cách tôn trọng hơn; những bộ phận nào kém đẹp đẽ, chúng ta phải trang điểm nhiều hơn cho được đẹp đẽ lên.
24. Còn những bộ phận nào đã đẹp sẵn rồi thì không cần trang điểm thêm. Ðức Chúa Trời đã khéo sắp đặt các bộ phận trong thân, để bộ phận nào yếu kém thì được tôn trọng nhiều,
25. hầu trong thân không có sự chia rẽ, nhưng tất cả các bộ phận phải lo tưởng đến nhau.
26. Nếu một bộ phận nào đau, tất cả các bộ phận cùng đau; nếu bộ phận nào được tôn trọng, tất cả các bộ phận cùng vui mừng.
27. Anh chị em là thân thể của Ðấng Christ và mỗi người là một bộ phận.